THỜI KHẮC QUYẾT ĐỊNH THÀNH CÔNG
“Thời khắc quyết định thành công”, đó là thời khắc mà tôi đã vỡ òa trong niềm vui khi tìm thấy con đường mình khao khát bấy lâu nay, điều mà tôi thực sự mong muốn. Ngay sau khi được chia sẻ về khóa học “Người bán hàng thực tiễn”, nhận thấy sự thay đổi đáng kinh ngạc của người bạn đã tham gia vào đề án, cùng quá trình tìm hiểu trước đó về “Mô hình Marketing thực tiễn”, tôi đã nhận ra đây là một cơ hội lớn của cuộc đời, cơ hội để đạt được điều tôi thực sự mong muốn. Tôi đã rất hạnh phúc và chia sẻ ngay cho những người bạn cùng chí hướng về cơ hội không thể bỏ qua này, và cùng với họ quyết tâm không thể để tuột mất, nó chỉ tới một lần trong đời mà thôi.
Là một mô hình chưa từng có ở Việt Nam, đây là một cơ hội lớn để tôi thay đổi bản thân, trở nên “giàu có” và hạnh phúc trên con đường sự nghiệp của mình với một môi trường rèn luyện tiên tiến, nơi mà mọi người coi nhau như đồng chí, đồng nghiệp, đối tác, bạn bè, người thân, nơi mà những thói quen xấu sẽ bị bào cho tới khi nào mòn hết, để hình thành, tạo lập các thói quen tốt, những thói quen của người thành công. Với cơ hội lớn như vậy, tôi cũng thấy được những khó khăn mà mình sẽ phải vượt qua khi tham gia vào khóa học. Tôi sẽ phải quyết tâm nỗ lực rất lớn để rèn luyện thói quen, bởi tôi có nhiều thói quen xấu, mà rèn luyện thói quen đòi hỏi sự kiên trì, lòng quyết tâm tới cùng, tính kỷ luật, nghiêm khắc với chính bản thân mình, và chỉ một lần vi phạm thôi cũng tôi sẽ phải trả giá đắt, tôi sẽ phải từ bỏ công việc hiện tại tôi đang làm, đối mặt với việc không có thu nhập đều đặn trong một thời gian dài, kiểm soát chi tiêu, đối mặt với những lời chỉ trích của gia đình, bạn bè, người thân, và quan trọng hơn hết đó là đối mặt với chính bản thân mình hay chính là mặt xấu của con người mình.
Tôi đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho buổi phỏng vấn sau khi quyết định không thể để cơ hội lớn này tuột khỏi tay mình và bằng mọi giá quyết tâm vượt qua vòng phỏng vấn để trở thành học viên chính thức của khóa học “Bán hàng thực tiễn”. Việc dành hết thời gian trong ngày để chuẩn bị cho CV, bài luận nhân thức, và tìm hiểu kỹ những nguyên tắc khi tham gia phỏng vấn đã làm tôi có thêm nhiều thông tin về khóa học và tự tin hơn cho buổi phỏng vấn trực tiếp ngày Chủ nhật (06/11/2011). Nhưng dù chuẩn bị rất kỹ, tôi vẫn bị ấn tượng mạnh mẽ bởi cách thức tố chức phỏng vấn của Công ty, và những lời đánh giá nhận xét chân thành, đúng sự thật của Hội đồng phỏng vấn. Ngay khi tới Công ty, những nụ cười, sự chỉ dẫn tận tình, những cái bắt tay, những khẩu hiệu (“Không nói KHÔNG”, “Sống cho người khác là sống cho chính mình”), đã cho thấy sự nghiêm túc, chuyên nghiệp của buổi phỏng vấn, và chính điều này đã truyền cho tôi rất nhiều năng lượng, nhưng nó cũng mang lại cho tôi cảm giác hơi hồi hộp, lo lắng. Nhưng sau khi được êkip phỏng vấn, quay phim (bạn Hường và bạn Việt), tôi đã thể hiện sự tự tin của mình và xua tan cảm giác hồi hộp đó. Tôi ngồi đợi chờ tới lượt làm bài test, và mỗi khi có một thành viên trong ban giám khảo xuống làm việc ở tầng một họ đều tươi cười, bắt tay tôi rất chân thành, họ hỏi tên và làm quen thể hiện kỹ năng giao tiếp chuyên nghiệp. Tôi ngồi trên ghế sofa, quan sát, đằng sau tôi là những cuốn sách, và ngay tức thì cuốn “How to become a Rainmaker” đã đập vào mắt tôi, vì cuốn sách đó là nguồn cảm hứng cho tôi ý tưởng thành lập nhóm “Rainmaker”, nơi đã hội tụ được những người bạn cùng chí hướng để quyết tâm thay đổi bản thân, quyết tâm rèn luyện, sửa đổi những thói quen xấu, khéo léo chỉ trích những tật xấu của từng thành viên. Và chỉ trong vòng hai tuần thôi, tôi đã thấy được sự thay đỗi rõ nét của cả nhóm và đặc biệt tôi là người thay đổi nhiều nhất.
10h00’ cũng đã tới, tôi được hướng dẫn ngồi vào bàn và chuẩn bị làm bài test kiểm tra. Những câu hỏi tưởng chừng như rất đơn giản, nhưng nó lại thực sự hiệu quả để có thể đánh giá phẩm chất, đạo đức, các thói quen tốt, xấu và sự nhận thức về khóa học của tôi. Tôi hoàn thành bài test đúng thời gian quy định (25’), nhưng không hài lòng lắm với bài làm của mình. Ngồi đợi khoảng 20’ cũng tới lượt phỏng vấn trực tiếp, và lúc này tôi thấy hồi hộp thật sự. Tôi tìm cách thoát khỏi cảm giác này bằng việc hít thở sâu và nói “Mình là người chiến thắng” lặp đi lặp lại nhiều lần. Trước khi lên phỏng vấn tôi đã mạnh dạn bắt tay các thành viên trong ban phỏng vấn (bạn Hường, bạn Nga) để tăng năng lượng và thêm tự tin, các bạn cũng tươi cười động viên tôi “Em tin chắc chắn anh sẽ thể hiện tốt mà” (bạn Nga).
Phỏng vấn trực tiếp là vòng để lại ấn tượng mạnh với tôi, và đây lại là một cái thời khắc quan trọng, vì nó đã chỉ ra cho tôi biết mình cần phải làm gì để có thể khẳng định bản thân. Tôi bước vào phòng với tâm lý đã được chuẩn bị, một chút hồi hộp đã làm tôi hơi rụt rè trong lúc bắt tay, nhưng tôi biết mình đã làm khá tốt. Hội đồng phỏng vấn đã cho tôi hai món quà trước khi đưa ra những câu hỏi để tôi có thể khẳng định bản thân mình. Đây là những câu hỏi đã đánh đúng vào những điểm yếu của tôi, tôi trả lời với khả năng phân tích đa chiều chưa tốt, giọng nói đã có những điểm nhấn nhưng lại để cảm xúc chi phối quá nhiều và còn gay gắt, việc mất bình tĩnh ở thời điểm ban đầu đã làm tôi phân tích câu hỏi đầu tiên chưa có độ sâu, và hơi nóng tính, hay những điểm tốt, đó là sự nghiêm túc, lịch sự, đó là khả năng giao tiếp khá tốt, tự tin, cẩn thận, sự quyết tâm theo đuổi mục tiêu tới cùng là những điểm mà Hội đồng phỏng vấn đã nhận xét sau khi phần câu hỏi kết thúc. Nhưng đó chưa phải là tất cả, câu hỏi thứ ba mới đánh vào tâm lý của tôi, đó là một câu hỏi tình huống thực sự xoắn, tôi đã tưởng đó chính là những ý kiến của Hội đồng phỏng vấn khi họ đưa ra những nhận xét làm tôi choáng, họ nói rằng tôi không đủ những tiêu chuẩn và chỉ phù hợp với vị trí nòng cốt như của họ, họ xoay tờ giấy và yêu cầu tôi lên ký ngay lập tức rồi rời khỏi phòng. Thất bại? Thất bại ư? Không, ngay lập tức trong tiềm thức nhắc nhở tôi không thể lên ký được, hãy bình tĩnh để làm điều gì đó xoay chuyển tình huống nào! Rồi những lý lẽ tôi đưa ra cũng phần nào thuyết phục được Hội đồng phỏng vấn. Đây là một câu hỏi mà tôi sẽ mang theo suốt cuộc đời mình, ghi nhớ như một thời khắc lịch sử, thời khắc mà tôi đã chiến thắng cái tôi của mình mạnh mẽ. Cảm ơn Hội đồng phỏng vấn đã chỉ ra cho tôi những điểm mạnh, điểm yếu, để tôi thấy được những điều mà mình phải làm trong thời gian tới, quyết tâm sửa đổi, rèn luyện để hoàn thiện nhân cách và con người mình. Với những cái bắt tay thân thiện, những nụ cười tươi tôi đã kết thúc vòng phỏng vấn trực tiếp của mình. Và trước khi xuống tầng một tôi cũng đã kịp ghi lại khẩu hiệu được ban đề án treo trên tường “Không ngừng tạo lập Gia Trị”.
Xuống tầng một, tôi không ngừng suy nghĩ về “Khả năng phân tích đa chiều” còn yếu của mình, đây là một thói quen quan trọng để tôi có thể rèn luyện các thói quen khác có bài bản, và dễ dàng hơn. Tạm gác lại những nhận xét, tôi được các bạn trong ban đề án ngồi hỏi thăm và chia sẻ những cảm nhận của mình khi tham gia vào đề án, bạn Luyên đã dành thời gian chia sẻ những kiến thức trong cuốn “How to become a Rainmaker”, cuốn sách mà tôi rất thích, rồi việc lần đầu tiên bạn phải đi bán hàng ra sao, hay bạn Nam đã chia sẻ về cảm xúc bị chi phối mạnh mẽ như thế nào trước kia, và nhiều vấn đề quý báu khác. Tôi cũng được ban Huệ phỏng vấn, phát biểu cảm nghĩ của mình, và có cơ hội để thể hiện sự quyết tâm, việc mà tuần nào tôi cũng làm, đó là hô thật lớn, mạnh, truyền lửa ba lần câu “Quyết tâm” cùng hành động biểu trưng. Ra về với những cái bắt tay, nụ cười, những lời chúc mừng và lời chào chân thành, cảm giác của tôi khó tả lắm, vui lắm, hạnh phúc nhiều lắm!
Vài ngày sau đó, tôi không ngừng suy nghĩ về “Khả năng phân tích đa chiều”, sự gay gắt trong giọng nói, bị cảm xúc chi phối mạnh mẽ của mình. Rainmaker họp hàng ngày và ngay lập tức tôi đưa những kỹ năng quan trọng đó vào thảo luận, chúng tôi đã thực hành ngay tức thì bằng việc phân tích chiếc điện thoại và chia làm hai nhóm, chỉ với đó thôi chúng tôi đã có một bài học bổ ích về khả năng chưa được phát huy của mình, một chiệc thoại đã đúng chưa? Nó còn là một vật trang trí, một cục gạch, một chiếc đồng hồ, đèn pin, một máy ghi âm, nghe nhạc, một cuốn sổ ghi chép, một chiếc máy vi tính di động, và nó có những đặc điểm gì đều đã được chúng tôi nỗ lực phân tích trên các khía cạnh khách nhau. Hay việc có giọng nói gay gắt tôi đã thấy mình thay đổi nhanh chóng khi có sự hỗ trợ của nhóm trị tuệ ưu tú, mỗi khi tôi thuyết trình, ngoài việc phải ghi nhớ “nói nhẹ nhàng hơn nào, mình đang nói gắt đó”, tôi được các thành viên trong Rainmaker ra hành động hay góp ý ngay, và ngay tức khắc tôi giảm giọng của mình xuống. Rồi việc bị cảm xúc chi phối mạnh mẽ, các thành viên cũng đang trong thời gian khai thông ý tưởng đề tìm ra phương pháp tốt nhất rèn luyện thói quen xấu này. Rồi việc chưa thực sự tự tin trong giao tiếp, còn hồi hộp, lo lắng, chúng tôi đã và đang hàng ngày thực hành ngôn ngữ cơ thể trong cuốn “Body Language”, cùng với việc học tập, rèn luyện các thói quen khác của mình. Riêng với “Khả năng phân tích đa chiều”, tôi đã bị áp ảnh mạnh mẽ, sau khi hoàn thành vòng phỏng vấn trực tiếp, tôi không ngừng nghĩ về nó, “Khả năng phân tích đa chiều”, nó liên tục trong suy nghĩ của tôi mọi lúc, mọi nơi và tôi biết nó đã vào trong tiềm thức của mình qua việc tạo được ấn tượng mạnh mẽ ngay tức khắc ở buổi phỏng vấn và thực hành phương pháp “Tự kỷ ám thị”. Tôi đã không ngừng suy nghĩ, nào việc tôi đang đi xe máy, tôi đi với mục đích gì? Tôi đi như thế này đã đúng chưa? Tôi đi nhanh thì sao? Chậm thì sao? Nếu tôi vượt chiếc ô tô kia thì sao? Có điện thọai reo tôi có dừng lại không? Đường bụi tôi có nên đeo khẩu trang và kính không? Chỉ với như thế thôi tôi đã đưa ra rất nhiều câu hỏi và rồi câu trả lời nhận được khiến tôi không bị lung lay mục tiêu của mình, bởi vì nó rất đúng và khi đã đúng thì mình tin tưởng tuyệt đối vào nó, không còn bị cảm xúc chi phối nữa. Hay khi gặp một người bạn bất kỳ tôi đều giơ chiếc điện thoại và hỏi “Đây là cái gì?”, câu trả lời tôi nhận được thông thường “Đó là một chiếc điện thoại”, ngay lập tức lại có cơ hội chia sẻ và thực hàng quý giá, và tôi biết mình lại làm thêm một việc tốt nữa. Từng đó vẫn chưa thể đủ để tôi có một tư duy đa chiều thực sự, còn rất nhiều vấn đề phực tạp tôi phải rèn luyện mới trở thành một người xuất sắc được, nhưng tôi chắc chắn chỉ một thời gian ngắn nữa thôi tôi sẽ tiến bộ vượt bậc, bởi không chỉ “Khả năng phân tích đa chiều” đã vào trong tiền thức của tôi mà những phương pháp rèn luyện thói quen khác cũng đang dần vào đó, chúng đang trong thời gian tụ họp, tìm kiếm để rồi không xa nữa thôi sẽ có một cuộc cách mạng lớn với tôi.
Niềm tin, tình yêu, tự kỷ ám thị là những cách tôi đang áp dụng để đưa những những thói quen vào tiềm thức của mình. Tôi vui lắm, vui lắm, cảm giác khi vỡ òa ra con đường để mình khẳng định Giá Trị của bản thân. Và sau khi được chia sẻ của các thành viên trong ban đề án “Mô hình Marketing thực tiễn”, suy nghĩ phân tích cùng nhóm Rainmaker, cùng phương pháp “Tự kỷ ám thị” của mình tôi nhận ra rằng, trong cuộc sống cái quan trọng nhất với con người không phải là tiền, không phải là công việc, không phải địa vị, hay bất cứ thứ gì khác, thứ quan trọng nhất mà mọi người cần phải khẳng định đó chính là GIÁ TRỊ, GIÁ TRỊ sẽ mang mọi thứ tới với tôi, sự “Giàu có”, hạnh phúc.
Khóa học “Bán hàng thực tiễn” sẽ đem đến cho tôi cơ hội lớn về nghề nghiệp, cơ hội lớn để thay đổi bản thân mình và quan trọng nhất đó là cơ hội khẳng định Giá Trị. Với các quy tắc rất nghiêm ngặt còn hơn việc rèn luyện những chiến sĩ đặc công tôi thấy được trách nhiệm và rủi ro của mình khi tham gia khóa học, mình phải làm gì để xứng đáng với sự tin tưởng của ban đề án đã dành thời gian tìm kiếm những con người có đủ tố chất, năng lực để cùng Anewmart khẳng định vị thế của Việt Nam trên toàn thế giới. Và với sự quyết tâm nỗ lực đó, sau khi hoàn thành khóa học tôi sẽ có được những gì, đó là một nền tảng cơ sở lý luận vững chắc, những thói quen tốt, giá trị của bản thân mình, cơ hội nghề nghiệp tại Công ty, cơ hội trở thành những nhà lãnh đạo của Công ty, và quan trọng hơn hết đó sẽ là tiền để cho việc phát triển nhanh, mạnh, vững chắc cả về con người lẫn sự nghiệp của tôi trong tương lai. Và tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cả tinh thần lẫn vật chất để tham gia khóa học này, khóa học “Bán hàng thực tiễn” của Công ty cổ phần Marketing đại chúng Anewmart.
Xin chân thành cảm ơn Thầy Lê Anh Minh, các thành viên nòng cốt ban đề án “Mô hình Marketing thực tiễn”, những người đã và đang sống vì người khác, sống vì tương lai của thanh niên Việt Nam, sống vì tương lai của Việt Nam, đã trao cho tôi cơ hội lớn, cơ hội để tôi trở thành người bán hàng xuất sắc, để tôi không ngừng tạo lập Giá Trị của bản thân mình.
Nguyễn Quang Sáng
2 nhận xét:
Tôi sẽ phải quyết tâm nỗ lực rất lớn để rèn luyện thói quen, bởi tôi có nhiều thói quen xấu, mà rèn luyện thói quen đòi hỏi sự kiên trì, lòng quyết tâm tới cùng, tính kỷ luậtmáy bơm mỡ khí nén
Tôi đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho buổi phỏng vấn sau khi quyết định không thể để cơ hội lớn này tuột khỏi tay mình và bằng mọi giá quyết tâm vượt qua vòng phỏng vấn để trở thành học viên chính thức của khóa học “Bán hàng thực tiễn” may phun thuoc tru sau
Đăng nhận xét