ĐOÀN KẾT, ĐOÀN KẾT, ĐẠT ĐOÀN KẾT!
“Đoàn kết, đoàn kết, đạt đoàn kết! Thành công, thành công, đại thành công!”. Đó là câu nói bất hủ của Đạt tướng Võ Nguyên Giáp, mà tới lúc này tôi mới thấm thía. Không có đoàn kết, chắc chắn không bao giờ có thể thành công. Ngày hôm nay 22/12/2011 chúng tôi, các thành viên tiên phong (tốp 14 người) khóa học “Bán hàng thực tiễn” đã tạo được bước đột phá, chúng tôi đã nhận ra được sức mạnh vô song của sự đoàn kết, đó là một sức mạnh có thể biến núi thành biển, biến sông thành bờ, biến chúng tôi thành một tập thể cực, cực kỳ hùng mạnh.
Không thể nói hết được niềm vui của tôi nói riêng và của 11 thành viên còn lại nói chung. Chưa bao giờ tôi làm quen được với nhiều người trong một thời gian ngắn tới như vậy, và điều thần kỳ hơn bất cứ điều gì đó chính là việc chúng tôi đã coi nhau như những người thân thực sự. Những cái bắt tay, cái ôm thân thiết, gắn chặt đã làm cho chúng tôi ngay từ đầu không muốn rời xa nhau. Việc ý thức tự rèn luyện đã bắt đầu hình thành nền tảng vững chắc trong suy nghĩ các thành viên, nên bất kỳ chuyện gì xảy ra mọi người đều góp ý cho nhau và đều rút ra được những bài học bổ ích. Đó quả là một điều không tưởng ngoài xã hội, nhưng trong Anewmart chúng tôi đã làm được điều đó.
Hai tối hôm trước, các trưởng nhóm đã lên kế hoạch cho buổi Picnic được đánh giá là quan trọng này, nhằm mục tiêu gắn kết mọi người hơn nữa, làm mọi người hiểu rõ việc đoàn kết sẽ tạo ra một sức mạnh không thể tưởng tượng được cho một tập thể, nêu bật những khuyết điểm của các thành viên sau khi hoàn thành nhiệm vụ 2, tổng kết nhiệm vụ 2, đúc rút kinh nghiệm, đưa ra một quy trình làm việc, lên tinh thần cho nhiệm vụ mới và đặc biệt tuyên thề quyết tâm theo đuổi mục tiêu tới cùng. Với mục tiêu đó, ba trưởng nhóm đã lên được khung chương trình hợp lý cho một ngày tuyệt vời, và điều quan trọng hơn là các trưởng nhóm đã ý thức rèn luyện câu chuyện “Cách cầm một nắm bút”, nhằm chủ động để các thành viên cùng tham gia vào công việc của nhóm, các thành viên nào nhiều điểm yếu, thiếu tự tin thì phải giao đúng nhiệm vụ để cho thành viên đó thấy được sự quan trọng của việc rèn luyện thực tiễn. Khung chương trình đã được gửi đi sau khi quyết định ngày thứ 5 (22/12/11) là ngày tốt nhất. Và quả thật chưa bao giờ tôi làm một sự kiện thành công như thế này. Từ đầu tới cuối, mọi việc chạy theo đúng tiến độ và kết quả đạt được ngoài sức tưởng tưởng. Sự thành công đó chỉ duy nhất có một điểm mà tôi nhận thấy, đó là tất cả các thành viên đều có một năng lượng dồi dào, có tình thần rất rất cao và có chiếc bật lửa cực kỳ to khủng khiếp.
Tôi đã nhận ra được tầm quan trọng của làm việc nhóm sau khi thất bại ở nhiệm vụ 2. Và đây là cơ hội tốt nhất, không thể chờ đợi hơn được nữa để thực hành, tôi đã chủ động ý thức rèn luyện việc quản lý đội nhóm và làm mọi người tương tác nhiều hơn. Các trưởng nhóm đã chủ động giao việc cho các thành viên, nhằm mục đích giảm nhẹ công việc, giúp các thành viên không thấy lẻ loi, gắn trách nhiệm và tạo sự liên kết, tương tác nhiều hơn. Ngay từ việc, mua sắm đồ chuẩn bị cho chuyến đi các bạn nữ đã làmt rất rất tốt, mặc dù ở xa nhau nhưng các bạn đã biết phân việc, chia nhỏ đầu việc cho từng thành viên, và kết quả là công việc đã hoàn thành rất gọn nhẹ mà các thành viên lại cảm thấy rất nhẹ nhàng. Rồi tới việc theo dõi, bán sát trên đường đi, chúng tôi cũng phân ra ai là người dẫn đường, ai là người ở giữa, ai là người ở cuối cùng và mỗi người đều có nhiệm vụ, trách nhiệm. Quan trọng là các thành viên luôn ý thức rèn luyện, không bỏ vị trí, do đó công việc hoàn thành rất rất tốt.
Tôi nhận ra một điều quan trọng nữa cho sự thành công của buổi picnic đó là tình thần, lửa của mọi người luôn ở mức cao nhất nhờ việc các thành viên thường xuyên lên tinh thần cho nhóm bằng những khẩu hiệu được hô vang đồng thanh, nhưng câu chuyện cười, những tiết mục ca nhạc, văn nghệ, những trò chơi vui nhộn, đặc biệt việc đồng thanh hô vang các khẩu hiệu của Anewmart từ lúc xuất phát cho tới lúc kết thúc chuyến picnic là một nguồn lửa rất rất lớn mà nhóm cần phải tiếp tục duy trì, khai thác nhiều hơn nữa. Nhờ tinh thần đó mà 12 thành viên đã thoát bỏ cái vỏ bọc để hòa mình vào những cái bắt tay, ôm hôn, những nụ cười, cùng hát vang những bài hát, cùng chơi những trò chơi vui nhộn, cùng đồng thanh hô vang những khẩu hiệu. Và cho tới lúc này tôi vần ngớ rắng mình vẫn còn đang ở trong nhóm vào chiều hôm nay. Cảm giác hạnh phúc là khi mình đạt được thành công, và ngày hôm nay chúng tôi đã đạt được rất rất nhiều thành công.
Một sự việc đã làm nhóm phải suy nghĩ, đó là có một cô bạn gái đi chùa một mình, với khuôn mặt rất xanh và bàn tay rất giá lạnh (lúc bắt tay), cô bạn đó cũng tỏ rõ tâm trạng trên khuôn mặt. Anh Tuất lại là người khởi xướng, và cả nhà ngay lập tức tìm cô gái đó, bắt chuyện, làm quen, hỏi thăm và lên tinh thần. Tôi chắc chắn 100% cô bé đó dù buồn tới mấy cũng phải xúc động và chắc chắn sẽ thoát khỏi nỗi buồn đó trước những lời hỏi thăm ân cần, những lời động viên tạo động lực đáng nể của các thành viên, và sau cùng là những cái bắt tay, nụ cười ấm áp, lời chúc được gửi tới cô bạn gái. Đó là niềm vui lớn, rất lớn khi cả nhóm cùng túm lại để giúp một người hoàn toàn xa lạ thoát khỏi một nỗi buồn ẩn dấu bên trong đó, và hi vọng rằng chừng đó sẽ làm cho cô bé đó vượt qua được những khó khăn hiện tại để hướng tới một tương lai tương sáng. Chúc cô bé hạnh phúc!
Sau khi lễ xong, các thành viên chủ động lên đồi thông, nơi có thể nói là non xanh nước biếc, cây cối, trời, đất và nước hòa làm một. Đó cũng là lúc mặt trời lên cao nhất và các thành viên cũng không thể cưỡng được với cái bụng đang sôi. Cả nhóm tụ họp tại nơi thoáng nhất, mát nhất, đẹp nhất để làm công việc yêu thích nhất của cuộc sống, chén thôi nào! Vừa ăn trưa, nhóm vừa chơi trò chơi “Ai?”, “Làm gì?”, “Ở đâu?”, “Làm như thế nào?”, “Trong thời gian bao lâu?”, trò chơi đã cho mọi người tương tác với nhau rất mạnh, và đương nhiên đã có một trận cười vỡ bụng với việc Tuấn phải ăn củ đậu khi đang trèo lên lưng con hươu trong vòng một phút, hay Phong phải vừa trồng cây chuối vừa nhảy trong vòng hai phút, hay việc anh Tuất phải đút cho Thuấn dưa chuột và hát bài “Bé ơi ngủ ngoan đêm đã khuya rồi…”,…đã làm vỡ bụng cả nhóm nhờ sự bất ngờ của các tình huống không hề khớp nhau một chút nào. Đó là thành công đầu tiên, đã làm mọi người gắn chặt với nhau nhiều hơn.
Tiếp sau phần lên tinh thần rất nhanh của Linh, Sáng và Trang đã đóng vai làm Vua và Hoàng Hậu trong một trò chơi sôi động “Quà dâng vua” mà mọi thành viên khác là các quan đại thần và được chia làm hai đội. Đây là một trò chơi đòi hỏi tinh thần đồng đội, sự nhanh trí, nhanh nhẹn rất cao. Kết quả sau hơn 5 phút chạy lăng xăng, tứ tung khắp đồi thông đi tìm các báu vật cho nhà vua và đã phải tranh giành, thậm chí giằng có rất quyết liệt để đạt được nó, thì đội số hai của anh Tuất đã chiến thắng, đôi số 1 của Tiến đã chịu ngần ngùi thui với tỷ số 1 – 4. Đội thắng được một phần thưởng vừa hát vừa múa một bài, còn đội thua phải vừa ngoáy mông vừa cười thật lớn trong vòng một phút. Trò chơi sôi động này đã làm cho cả nhà càng gắn kết chặt chẽ hơn nữa khi mà tình thần làm việc đồng đội, sự vui nhộn là vấn đề then chốt. Và kết quả là cả nhà lại vỡ bụng một lần nữa. Chính những trò chơi cùng tinh thần được lên cao, rất cao này đã làm các thành viên gắn chặt với nhau hơn.
Và phần nội dung chính của buổi picnic cũng đã tới, đồng chí Tuất đã có hơn 10’ đánh giá, nhận xét, phê bình những điểm được, chưa được, những bài học quý giá sau khi hoàn thành nhiệm vụ hai, và tất cả nội dung đã được tổng hợp lại vào một tệp gửi cho các thành viên tốp 14, để từ đó biết mình đang có gì, không có gì, luôn luôn ý thức chủ động rèn luyện những điểm đó. Rồi tới phần nhận xét đánh giá của các trưởng nhóm, các thành viên. Điều quan trọng nhất đó là cả nhóm đã nhận thấy được những điểm yếu trọng làm việc nhóm, đó chính là lý do lớn nhất khiến nhiệm vụ hai thất bại trong thành công. Và từ nay không có gì có thể khiến các thành viên làm việc hết mình vì mục tiêu chung của cả nhóm. Sự tương tác của các thành viên rất rất quan trọng, việc tổ chức, quản lý, lên tinh thần của trưởng nhóm cực kỳ quan trọng để giúp nhóm luôn gắn kết, trách nhiệm và hoàn thành nhiệm vụ tốt nhất.
Cuối cùng, bằng những lời tuyên thề hùng hồn giữa trời, đất các thành viên đã thể hiện ý chí sắt đá của mình quyết tâm không ngừng tạo lập giá trị, quyết tâm trở thành những người bán hàng xuất sắc, những nhà lãnh đạo kiệt xuất cho dù phải trải qua bất cứ khó khăn, gian khổ nào thì cả nhóm cũng sẽ đồng tậm hiệp lực đạt được mục tiêu đó.
Mọi người ra về với tâm trạng làm sao diễn tả được bằng lời đây, cảm giác như chân với tay không thể tách rời. Tôi vẫn còn nhớ mãi cái những bắt tay, ôm hôn, những nụ cười, những ánh mắt trìu mếm như nói lời cảm ơn với nhau rằng “Cảm ơn cuộc đời đã bạn cho tôi những người bạn tuyệt với như thế này, chúng ta chắc chắn thành công”. Anh Tuất, Duy, Thuấn, Tuấn, Tiến, Thủy, Trang, Linh, Thúy, Thắng, Phong, Anh Triều, Việt ơi! Chúng ta quyết tâm không ngừng tạo lập giá trị, quyết tâm sống cho người khác là sống cho chính mình, quyết tâm không nói không,…
Sự kiện này đánh dấu bước đột phá quan trọng cho kỹ năng quản lý và làm việc nhóm hiệu quả. Trong đầu tôi đã mường tượng ra những quy trình, cách thức quản lý, làm việc nhóm mà trước kia tôi chưa hề hay biết. Điều tiếp theo tôi phải làm là biến những mường tượng đó thành hành động, áp dụng nó ngay vào thực tiễn. Và đây chắc chắn là bước khởi đầu cho thành công của những nhà lãnh đạo kiệt xuất Anewmart.
Nguyễn Quang Sáng
2 nhận xét:
Đó quả là một điều không tưởng ngoài xã hội, nhưng trong Anewmart chúng tôi đã làm được điều đó.máy bơm mỡ giá rẻ
Chính những trò chơi cùng tinh thần được lên cao, rất cao này đã làm các thành viên gắn chặt với nhau hơn. may phun thuoc
Đăng nhận xét