HÃY SỐNG THẬT VỚI
CHÍNH MÌNH
Đó là cảm nhận của tôi khi lần đầu tiên
được nghe một buổi chia sẻ thực sự ấn tượng, sâu sắc của Thầy Phạm Quốc Việt.
Là một người thành công, là một người có vốn kiếm thức khổng lồ, có mối quan hệ
rất rất rộng, có rất rất rất nhiều tiền, nhưng Thầy lại là mội người quá đỗi
tuyệt vời. Thầy rất thân thiện, gần gũi, hòa đồng, dân dã như một người nông
dân vậy. Thầy đã chia sẻ hết mình trong buổi tối ngày hôm qua, mặc dù tối qua
Thầy chưa ăn tối, nhưng tinh thần, sự yêu thương và lòng nhiệt huyết mà Thầy đã
quên cả những điều đó để dành cho những thanh niên, lớp trẻ những kiến thức,
kinh nghiệm đúc kết vô cùng quý báu nhiều năm qua. Thầy mong muốn thanh niên
Việt Nam phải thay đổi định
mệnh của mình, thay đổi tu duy lối mòn mà giáo dục Việt Nam đang ghiết
chết những mầm xanh của đất đước. Với sự mệnh làm thay đổi nền giáo dục Việt
Nam, với hoài bão “Bố mày giáo dục nhất
Việt Nam”, Thầy đã thực sự mang tới cho các thanh niên niềm nhiệt huyết,
năng lượng, sức mạnh để tìm ra hoài bão, quyết tâm theo đuổi nó tới cùng.
Những lời Thầy giảng thực sự dân dã, gần
gũi với đời thường, nó dể hiểu và đi sâu vào mỗi người dân, nó làm cho tôi nhận
ra một điều thực sự quan trọng, đó là hãy sống với chính những gì mình đang có,
hãy sống thực với con người mình. Ngày nào mình còn giả tạo là ngày đó mình sẽ
không thể tiến bộ được. Thầy đứng giữa hội trường, hai chân vững vàng, hai
truyền quyết tấm sắt đá, tâm – thân – trí hợp nhất và hô vang không ngừng “Bố mày giáo dục nhất Việt Nam”. Nó
làm tôi thấy được lời tuyên bố, tự kỷ ám thị quan trọng như thế nào. Và thực sự
hôm qua tôi mới thấy được sức mạnh của việc tuyên bố, ngày nào cũng làm như thế
vào sáng sớm trước khi thức dậy và buổi tối trước khi đi ngủ.
Thầy còn cho tôi thấy rõ sức mạnh của sự
thay đổi ngay lập tức từ một cậu sinh viên năm cuối. 19 tuổi, bước vào cổng
trường ĐH, câu sinh viên tên Thành thật sự là người yếu kỹ năng, nhưng chỉ sau
chưa tới vài lần thực hành trước một hội trường hơn 400 người, cậu đã hoàn toàn
lột xác. Nếu như lần đầu tiên cậu nhút nhát, e dè bao nhiêu, cậu không dám hô to,
thể hiện hành động cơ thể yếu kém như thế nào, thì chỉ sau đúng 2 lần cậu bé đó
đã là một người hoàn toàn khác, cậu hoàn toàn tự tin với những gì mình có và thể
hiện còn tốt hơn cả Thầy. Cậu thay đổi ngay lập tức nhờ có động lực, nhờ có
huấn luyện viên, nhờ có môi trường, nhờ có dám, nhờ có áp lực. Cậu hoàn toàn
xứng đáng được nhận những thành quả tuyệt vời đó. Chắc chắn trong thời gian tới
cậu sẽ thành công. Và hôm qua cậu là người may mắn nhất trong số tất cả những
người ngồi tại hội trường. Chúc cậu thành công, nhờ có cậu mà tôi cũng nhận ra
một điều quan trọng đó là cơ sở lý luận,
hành động, Coaching, môi trường, điều này càng khẳng định con đường tôi lựa
chọn là duy nhất, là tốt nhất và đó là điều tôi khao khát, đó là hoài bão của
tôi, đó là số mệnh của tôi. Hãy thay đổi ngay lập tức, đừng chần chừ khi
bạn còn đang nghi ngờ điều gì đó, hãy làm nó để khẳng định điều đó đúng là sai.
Cảm ơn Thầy Việt yêu quý. Từ nay, bất kể
khi nào gặp Thầy em cũng sẽ tìm mọi cơ hội để được ôm thầy, để được nói chuyện với
Thầy bằng cả trái tim mình. Chúc Thầy
luôn mạnh khỏe trong một năm mới với vô vàn hạnh phúc!
Nguyễn Quang Sáng
2 nhận xét:
Nó làm tôi thấy được lời tuyên bố, tự kỷ ám thị quan trọng như thế nàomáy đo ph đất
Thầy đứng giữa hội trường, hai chân vững vàng, hai truyền quyết tấm sắt đá, tâm – thân – trí hợp nhất và hô vang không ngừng “Bố mày giáo dục nhất Việt Nam”. giá máy băm cỏ
Đăng nhận xét