Chưa
bao giờ chúng tôi tổ chức một buổi gặp mặt đầu xuân với quân số đông tới vậy.
Chưa bao giờ tôi được đi dã ngoại với nhiều thành viên đông như thế. Tôi thực
sự vui khi mình là một trong những người gắn kết hai nhóm 14 và 14+ lại với
nhau, để rồi ngày hôm nay cái tên nhóm 14 và 14+ sẽ không còn được nhắc tới ở hiện tại nữa. Chỉ
còn nhóm 14 và 14+ trong quá khứ mà thôi. Giờ đây, chúng tôi đã gắn chặt làm
một, chúng tôi gọi nhau cái tên các đồng tốp 100, với 100 người như một, coi
nhau như anh em ruội thịt vậy, với tiêu chí đồng chí, đồng nghiệp, đối tác, bạn
bè và người thân. Các bạn hãy tưởng tượng mà xem, ngay tới Andrew Canegie (ông
vua thép nước Mỹ) với một đội nhóm Master Mind chỉ khoảng 50 người, hay tới
Bill Gate hiện tại cũng chỉ hơn 50 mà thôi mà sức mạnh của họ lớn tới nhường
nào. Họ trở thành những người giàu có nhất thế giới. Và chúng tôi có 100 người,
100 người có cùng ý chí, cùng chí hướng, cùng hoài bão, khát vọng, 100 người
với quyết tâm sắt đá sẽ tiến thẳng không ngừng, vượt qua mọi khó khăn, thứ
thách để không ngừng tạo lập giá trị, trở thành những nhà lãnh kiệt xuất trong
tương lai. Tôi tin chắc rằng chúng tôi nhất định thành công.
Hiệu
ứng vết dầu loang được Anewmart áp dụng triệt để để tuyển chọn những thành viên
ưu tú nhất tại thời điểm hiện tại. Và khi Join vào chuyến du xuân đầu năm này,
chúng tôi dễ dàng có được những sự đồng cảm, vì tất các các thành viên đều cởi
mở, hòa đồng. Đây chính là một trong những nhân tố quan trọng tạo nên sự thành
công của buổi du xuân.
Chúng
tôi xuất phát muộn hơn dự kiến khoảng 25’, nhưng điều đó không làm giảm nhiệt
huyết khi các thành viên hô vang không ngớt những khẩu hiệu “Không ngừng tạo
lập giá trị”, “ Sống cho người khác là sống cho chính mình”,…Năng lượng được
tỏa ra rất rất mạnh với 32 bộ óc trong buổi sáng của ngày lập xuân, ngày đẹp
nhất của mùa xuân. Những cái bắt tay, ôm thắm thiết đã là văn hóa của nhóm từ
bao giờ không biết, nó làm mọi người không còn khoảng cách, không có ngại ngùng,
tẽn tò, nó như có sức mạnh vô hình gắn chặt mọi người lại với nhau. Tôi có cảm
giác thật sự hạnh phúc vô cùng khi được ôm các đồng chí của tôi càng nhiều, nó
như là một nguồn sức mạnh vô tận tiếp năng lượng từ vũ trụ vô hạn vào trong con
người tôi, truyền tới từng bộ phận cơ thể tôi, làm tôi khỏe hơn, sáng hơn, máu
lửa hơn bất cứ lúc nào mỗi khi được ôm. Và tiện đây, cho tôi gửi lời cảm ơn tới
các đồng chí, đã cho tôi nguồn sức mạnh, năng lượng vô hạn đó. Trong thời gian
tới, chắc chắn chúng ta sẽ tận dụng triệt để nguồn năng lượng tuyệt vời này. Nó
đơn giản, dễ tìm, dễ kiếm, và dễ lấy các đồng chí ạ.
Trên
đường đi các đồng chí được giao nhiệm vụ giữ vị trí rất rất tốt. Đoàn bán sát
nhau như có một luồng sức mạnh gắn kết tới kỳ lạ. Thủ lĩnh là đồng chí Tuất và
Tiến 2b, và hai đồng chí đã cho thấy họ là những nhà lãnh đạo kiệt xuất trong
tương lai. Các đồng chí tốp 14 cũ giữ các vị trí quan trọng ở giữa và cuối
đoàn, luôn có tinh thần kỷ luật, quan sát, tự giác cao để đoàn luôn giữ đúng
khoảng cách. Và từ lúc xuất phát cho tới khi tới đích, không có một thành viên
nào bị tách khỏi đoàn. Đặc biệt, trên đường đi, đồng chí phó nháy làm việc cực
lỳ hiệu quả khi là tác giả của rất nhiều bức ảnh có một không hai mà chắc chắn
ngay lúc này những bức ảnh đó đi dự triển lãm ảnh Anewmart diễn ra tại đạo bản
doanh 30A 25/59 Vũ Ngọc Phan sẽ dành giải vàng. Đặc biệt là bức ảnh mang tên
Nguyễn Quang Sáng mà đồng chí Duy đã gửi cho cả nhóm. Đó quả thực là những bức
ảnh tuyệt vời các đồng chí ạ.
Trong
kế hoạch, ban tổ chức đã sử dụng triệt để việc có những khoản Free như: gửi xe,
tiền vé vào cửa, đồ ăn. Và nhóm đã tận dụng việc này rất hiệu quả. Đồng chí
Dương là bạn của đồng chí Tiến 2b, đồng chí Sáng, Duy, Tâm,…là một người tuyệt
vời. Đây là một tấm gương sáng cho khẩu hiệu “Sống cho người khác là sống cho
chính mình”. Đồng chí đã giúp nhóm free việc gửi xe và có chỗ gửi xe an toàn
nhất, giúp nhóm free được hơn 20 vé vào cửa, giúp nhóm free hướng dẫn viên, là
người dẫn đường chuyên nghiệp nhất, giúp nhóm tránh được những gian xảo trong
chùa,…Có những người bạn tuyệt vời như vậy tôi thấy mình hạnh phúc lắm. Chắc
chắn trong thời gian tới nhóm cần phải xem xét đưa đồng chí này vào tốp, đây
quả là một trong những ứng viên rất rất tiềm năng.
Vào
chùa, đây là việc quan trọng nhất trong chuyến du xuân này. Tôi được giao nhiệm vụ là người phụ trách việc lễ
bái, cầu tài, cầu lộc, cầu công danh, cầu tình duyên cầu may mắn, cầu mọi sự
như ý. Cũng là phần thiêng liêng, quan trọng nhất của chuyến du xuân. Vì theo
như phong tục của các cụ, đầu xuân đi lễ chùa cầu may mắn cho cả năm, và đây là
thời khắc để các thành viên tốp 100 cầu xin những điều tốt nhất cho mình, cho
người thân và cho mọi người. Nhóm đã trích 100.000 đ là tấm lòng thành của nhóm
công đức chùa cầu đức phật, các chư vị ban may mắn, những điều tốt lành cho
nhóm trong năm 2012 và các năm sau đó. Phải cảm ơn hai đồng chí Thúy và Linh đã
chuẩn bị rất kỹ lưỡng các đồ lễ cho nhóm, cảm ơn các đồng chí nữ đã rất chuyên
tâm trong việc cầu mang may mắn về cho nhóm, cảm ơn các đồng chí nam đã phụ
giúp để việc dâng lễ được thuận lợi nhất. Và chắc chắn phải cảm ơn tất cả các
đồng chí đã cầu may mắn cho cả nhóm, cho tất cả mọi người.
Từ
chùa, nhóm đã có những bức ảnh tập thể được tạo thành những kiệt tác sẽ còn lưu
mãi trong lịch sử Anewmart. Những tấm hình được chụp lưu lại những khoảng khắc
đáng nhớ với nhóm, với từng thành viên. Đây là những giờ phút đầu tiên quan
trọng của một tương lai tươi sáng Anewmart. Và đặc biệt hơn nữa, cả 32 đồng chí
hòa làm một trong bữa ảnh tập thể với năng lượng vô tận. Nhìn những tấm hình đó
mà tôi thấy lòng mình trào dâng niềm vui sướng, ngay lập tức các cửa hút 7, 5,
4, 3, 2 của tôi nóng ran, nó được mở ra để tiếp nhận những hạt năng lượng nhỏ
vô cùng và mịn tới kỳ diệu. Tôi thấy mình khỏe hơn bao giờ hết, tôi thấy mình
vui hồn nhiên như thời ấu thơ vậy. Và cái gì trong trắng thì sẽ là những cái
thay đổi tốt nhất, nhanh nhất. Và tôi đang có được những điều vô giá đó.
Phần
quan trọng thứ hai trong chuyên du xuân đầu tiên của nhóm 100, là phần leo núi.
Tuy núi chùa Thầy không phải là cao, nhưng cũng là lần đầu tiên một số thành
viên có cơ hội chinh phục một ngọn núi. Và như trong phim vậy, khi tới đỉnh thì
những thành viên đó, ngay cả tới tôi cũng cảm thấy hạnh phúc, vui sướng khi
mình là người chiến thắng. Tới đỉnh thì trong tâm trí của ai cũng muốn đứng
dang tay thật rộng và hô thật lớn để bên dưới thấy được thành công của mình và
họ đều phải ngước nhìn lên đỉnh. Trong thời gian tới cũng vậy các bạn ạ, tôi
muốn nói rằng, cuộc sống của chúng ta cũng sẽ phải chèo qua biết bao nhiêu đỉnh
núi cao chót vót, để chinh phục được nó chúng ta cần có sự quyết tâm, nỗ lực
sắt đá. Đỉnh núi chùa Thầy chỉ là một ngọn núi nhỏ trong những ngọn núi mà
chúng ta sẽ leo trong cuộc đời. Nhưng các bạn đừng lo lắng nhiều nhé, bởi ở tốp
100 chúng ta có 100 đồng chí, và các tốp sau nữa, chúng ta còn có nhiều hơn thế.
Quan trọng nữa là chúng ta còn có 20 thành viên đã chinh phục được những ngọn
núi mà chúng ta sẽ phải đứng trên đỉnh hô vang khẩu hiệu “Không ngừng tạo lập
giá trị” trong thời gian tới, chúng ta còn có Thầy Lê Anh Minh, người đã chính
phục rất nhiều đỉnh núi cao chót vót, và đang chủ động tiếp tục không ngừng
chinh phục những đỉnh núi cao hơn. Thầy chỉ có một mình mà đã chinh phục được
biết bao nhiêu đỉnh núi cao, với những khó khăn mà chúng ta còn không dám nghĩ,
20 thành viên cũng vậy. Còn chúng ta có 100 đống chí, tôi nghĩ chúng ta sẽ làm
nên kỳ tích đấy. ^^
Tới
đỉnh cũng là lúc nhóm thiết lập đại bản doanh tạm thời, nơi đã diễn ra những
hoạt động vô cùng tuyệt vời, ý nghĩa, để lại trong ký ức mỗi đồng chí những kỷ
niệm khó phai. Những bức ảnh chụp tập thể, cá nhân còn lưu lại đó giây phút
vinh quang chiến thắng của từng đồng chí. Những trò chơi sôi động, những bài
hát, bản gita đã hằn sâu vào tâm trí của mỗi đồng chí về một sự sôi động, cởi
mở, những tiếng cười giòn giã, một sự gắn kết keo sơn thuở ban đầu. Rồi những
lời cảm nhận về trải nghiệm thực tiễn, cảm nhận sự tin tưởng, thay đổi của các
đồng chí như đã khắc lên đỉnh núi những tấm bia kỳ tích. Đó là những thành công
sẽ mãi ghi dấu cho tốp 100 trong lịch sử của tập đoàn Anewmart. Không có sự
ngại ngùng, không có sự xa cách, sự rụt rè, khuôn mặt ủ rũ, bất động đã bị xua
tan từ đây, thay vào đó là những tiếng tóp tép của táo, nhưng tiếng nhồm nhoàm
của bánh mì và thịnh xay, khoanh giò, những cái xuýt xoa vì cay của tương ớt,
những lời khen tuyệt diệu của món nem phùng đặc sản cuốn với lá xung già đét
free của đồng chí Tuất, rồi bài hát chúc mừng sinh nhật đồng chí Triều được
đồng vang, những tiếng vô tay, tiếng bật nắp champagne xịt của đồng chí Triều,
đồng chí Tuất, Nguyện (nào nỗ lực lên, nỗ lực lên, nhưng mãi chả được ^^, với
sự hỗ trợ của 6 cánh tay khỏe như voi cuối cùng cũng mở được nắp champagne.
“Anh em ơi!” là lời mở đầu do đồng chí Tiến cầm càng với bài hô chuyên nghiệp
đã làm không khí nóng ran từ đỉnh núi tới chân núi. Mọi người cộng ly, dành cho
nhau những lời chúc mừng nhân chuyến du xuân ý nghĩa. Sức khỏe, tiếng cười,
hạnh phúc, giá trị, thành công,…Đối với tôi đây là một ngày không thể nào quên.
Thật trùng hợp ngẫu nhiên như có một phép màu, cuốn sách mà nhóm tặng đồng chí
Triều trên đỉnh núi chùa Thầy, trên đỉnh vinh quang lại chính là cuốn “The Big
Talk” – Nghệ thuật nói trước đám đông. Đó là điều mà tất cả các đồng chí sẽ
phải làm khi đứng trên đỉnh núi cao đó ạ. Bên dưới có rất rất nhiều người đang
ngước lên nhìn, lắng nghe, ngưỡng mộ những thành công trên đỉnh núi, và đó thực
sự là một diều tuyệt vời, một điều kỳ diệu. Chỉ tiếc là tôi văn của tôi còn yếu
quá, nên không thể diễn tả, mô tả lại những khoảnh khắc kỳ diệu trên đỉnh vinh
quang – núi chùa Thầy được. Tôi hi vọng những dòng tâm sự này đây sẽ khắc họa
được phần nào những kỷ niệm tuyệt vời đó. Cũng mong các đồng chí hãy viết bằng
trái tim mình để những thành công, thất bại, những giờ phút vinh quang, cũng là
những kinh nghiệm của chúng ta được lưu lại cho chúng ta trong thời gian tới,
cho các thế hệ sau nữa.
Những
cái bắt tay ôm hôm nồng ấm, cùng những lời chúc sức khỏe, may mắn,…là lời kết
thúc ngọt ngào trước khi chúng tôi nhổ trại xuống núi. Trước khi đi, cả nhóm sẽ
còn lưu nhớ mãi hình ảnh cô bán nước đã rất ấn tượng với phong cách, thái độ
của nhóm. Và chắc rằng cô cũng khó mà quên được một đội nhóm nào như thế. Tinh thần
đồng đội lúc này được thể hiện. Với một đống chiến trường rất nhiều giấy, rác,
non,…đã được chúng tôi nhanh chóng gói gọn vào túi rác chỉ trong vòng chưa đầy
5’.
Theo người dẫn đường chúng tôi tiếp tục hành
trình du xuân của mình tới động Cắc Cớ. Con đường khá hiểm trở, nhưng mọi người
vẫn bán rất sát nhau và hỗ trợ nhau. Đặc biệt là các bạn nam đã thể hiện rõ độ
ga lăng của mình khi rất quan tâm tới các bạn nữ, luôn chờ đợi hỗ trợ đúng lúc
khi các bạn gặp khó khăn. Trước mắt chúng tôi là một cửa hang rất lớn, nhìn
xuống rất sâu. Chúng tôi dừng chân trước cửa hang để kiểm tra quân số, lấy đèn
pin trước khi xuống. Những bậc thang dốc thẳng đứng khoảng 40m đưa chúng tôi
tới phần phẳng hơn một chút. Dưới sự hướng dẫn của người dẫn đường cùng những
lời giới thiệu tỷ mỷ từng địa danh một, những hình thù tự nhiên độc đáo. Theo
duy tâm thì đó là những hình thù mà các vị thần cư ngụ, có thần Voi, Thấn Cóc,
Thần Vẹt,…Tôi cũng may mắn được sờ vào các vị thần đó để các thần ban cho lộc,
tiền, tài, sức khỏe, may mắn,…Đi khoảng 100m chúng tôi xuống một nơi đặc biệt mà
người ta gọi là Cổng Trời (không biết có đúng không?). Tại nơi đó đã in dấu khẩu
hiệu “Anewmart – Không ngừng tạo lập giá trị” khi 32 đồng chí cùng nắm tay hô
vang, sự đồng tâm, đồng chí, đồng khí, đồng lòng như một. Năng lượng đã được
truyền thẳng lên đỉnh đầu mà chúng tôi đang đứng là một ngách chiếu thẳng lên
trời, cửa rất rộng và ánh sáng chiếu vào làm sáng một vùng rộng của hang, chỉ
cần hô một tiếng nhỏ thôi là cũng đủ ngân vang rất lớn trong hang. Ấy vậy mà
chúng tôi còn có 32 con người, hô rất rất to, truyền thẳng tới vũ trụ nguồn
năng lượng với sức mạnh vô song từ khẩu hiệu quyết tâm sắt đá “Không ngừng tạo
lập giá trị”.
Rời
hang cũng là lúc mặt trời đã xuống khá thấp – hơn 5h chiều. Chúng tôi đi xuống
chân núi, qua chùa một mái. Tại đây tôi rất ấn tượng với ban Tam bảo của chùa.
Nằm gọn trong một hang rất đẹp, khó mà có một chùa nào đẹp như thế. Tôi còn may
mắn được uống những giọt nước thánh với lời cầu chúc tâm trong sáng, bác bệnh
tiêu tan, vạn bệnh tiêu trừ, được sở cầu như ý, sở nguyện tòng tâm, được tinh
tấn về đường đèn sách, đi tới nơi về tới chối, ăn dở xuống, uống dở vào, cầu
mong các ngài năng đưa, mưa che, được sống qua thời đói, khói thời loại, được
làm ăn có lương, có lộc, có ngân, có xuyến, được công thành, danh toại, được
các ngài chỉ điều xấu mà tránh, điều tốt mà đi, được nhiều may mắn, được vạn sự
như ý,…để trên lo được việc thánh, dưới lo được việc gia chung, ba bề bốn bên
được chu toàn hoàn hảo, được làm nhiều việc thiện, tu tâm, tích đức.
Cuối
cùng, chúng tôi tập trung tại địa điểm gửi xe, nhà đồng chí Dương. Ngồi hàn
huyên với gia đình, gửi những lời chúc mừng năm mới an khang thịnh vượng tới Bố
Dương. Một bác nông dân vui tính, cởi mở, và rất hiếu khách. Chúng tôi thật sự
vui sướng khi có được những may mắn trong ngày lập xuân đầy ý nghĩa. Điện giật,
điện giật. Giật ai? Giật ai? Giật những người nào không ôm tất cả mọi người. Lại
được bắt tay và ôm, ôi hạnh phúc quá! ^^ Mọi người lại trao cho nhau năng lượng
trước khi lên đường ra về kết thúc một buổi du xuân không thể quên, không thể
tuyệt vời hơn thế. Năng lượng được truyền cho nhau sau một ngày với rất nhiều
hoạt động sôi nổi, với những khẩu hiệu được hô vang, những lời ca tiếng hát,
những trò chơi, những lời tuyên bố hùng hôn, những bài chia sẻ cảm nhận ý
nghĩa, sâu sắc, đầy cuốn hút, tình cảm.
Bên
cạnh những điều tuyệt diệu đó, những niềm vui không xiết đó chúng tôi cũng nhận
thấy những điểm yếu còn hạn chế trong ban tổ chức. Một số thành viên vẫn làm
việc chưa hết mình, vẫn làm việc theo cảm tính, chưa có sự chuẩn bị và kế hoạch
của chúng tôi còn bị vỡ rất rất nhiều. Cụ thể là chúng tôi đã bị xuất phát muộn.
Chúng tôi đã phải đợi mất hơn 10’ khi tới nơi – đợi đồng chí gửi xe. Chúng tôi
đã bị lạc mất nhau trên đường đi gửi xe và lúc đó tôi đã bị cảm xúc chi phổi,
khi rất bực tức một số thành viên không quan tâm gì tới các thành viên đi trước
cả. Nhưng nhìn lại, thì nguyên nhân lỗi là ở mình, trước khi xuất phát sao mình
không nhắc các bạn đi đầu phải quan sát các bạn đi sau, và phải đợi các bạn sẵn
sáng xuất phát hết rồi mới đi. Đằng này tôi cứ để cho mọi người đi tự nhiên, và
cuối cùng bị lạc. May mà có những chiếc điện thoại thông minh đã giúp chúng tôi
tìm lại nhau và lại gắn kết trên suốt cả chặng đường. Thực ra thì trong bản kế
hoạch chúng tôi cũng chưa nghĩ tới phần này - Từ lúc tới chùa tới khi gửi xe
xong. Một tình huống mới phát sinh, lại có thêm những kinh nghiệm sương máu.
Rôi tới việc đi lễ chùa cũng vậy, tôi cũng không làm theo được kế hoạch khi
chưa phổ biến hết cho các thành viên những lưu ý và nội quy khi vào chùa. Cũng
chính là việc tôi rất chủ quan trong việc nghĩ rằng mình có thể nhớ được những
việc này mà không chuẩn bị ra giấy. Rồi chúng tôi đã không thể quản lý được
chính xác thời gian theo kế hoạch khi để vỡ thời gian rất nhiều, và một số tiết
mục đã bị loại. Nhưng đó cũng là những thành công rất lớn của chúng tôi. Tôi
thấy rằng sự sáng tạo và xử lý tình huống rất quan trọng. Ban lãnh đạo đã cắt
toàn bộ chương trình và lùi chương trình khi thấy có một việc thực sự rất rất
quan trọng cần phải làm ngay, và chúng tôi đã thành công khi gắn kết được các
thành viên lại với nhau trong ngày hôm đó. Chỉ duy có một điều làm tôi hơi buồn,
đó chính là việc một số thành viên còn chưa thực sự hết mình, cởi mở, hòa mình
vào những hoạt động của nhóm. Mọi người còn hám danh, còn rụt rè, còn sợ sệt.
Âu cũng là điều dễ hiểu mà thôi. Đó chỉ là thời gian đầu, trong thời gian tới
các thành viên còn giữ những quan điểm như trên chắc chắn sẽ phải thay đổi,
phải nhìn nhận lại bản thân mình. Bởi nếu không thay đổi họ sẽ không thể tồn
tại trong môi trường này được và tôi tin các đồng chí của tôi làm được điều đó.
Chúng ta sẽ cùng nhau chinh phục những đỉnh núi cao nhất trong cuộc đời. Nào
các bạn chúng ta cùng nắm tay nhau thật chặt nào, cùng tiến bước nào!
Nguyễn Quang Sáng
3 nhận xét:
Trong thời gian tới, chắc chắn chúng ta sẽ tận dụng triệt để nguồn năng lượng tuyệt vời này. Nó đơn giản, dễ tìm, dễ kiếm, và dễ lấy các đồng chí ạ. giá máy băm cỏ
Tôi tin chắc rằng chúng tôi nhất định thành công.may do pH
Trong thời gian tới, chắc chắn chúng ta sẽ tận dụng triệt để nguồn năng lượng tuyệt vời này. Nó đơn giản, dễ tìm, dễ kiếm, và dễ lấy các đồng chí ạ. máy đùn cám viên
Đăng nhận xét